KNNTL - Số 103 - Bà Ngô Thị Giàu - Ngày 24/7/2013

 

Kết nối những tấm lòng hôm nay, xin kể về tình cảm đùm bọc của bà láng giềng ở xóm Tập Long, thôn Long Thành, xã Tịnh Thiện, huyện Sơn Tịnh đối với cụ bà Ngô Thị Giàu, 85 tuổi.

Chúng ta cùng chia sẻ hoàn cảnh của cụ bà bị tai biến đang sống một mình và tấm lòng thơm thảo của hàng xóm láng giềng.

Bà Giàu có ba người con gái, nhưng cả ba đã đi lấy chồng xa, và ai cũng nghèo khổ.

Bị tai biến từ 3 năm trước, hiện giờ bà Giàu chỉ gắng đi được vài bước trong nhà, mọi sinh hoạt đều nhờ vào bà con xung quanh.

Ở quê ai cũng bận bịu với việc nhà nông. Nhưng chị Bảy Chúc và chị Chín cố gắng sắp xếp việc nhà, hằng ngày thay phiên nhau giúp đỡ cho bà Giàu.

Bà Ngô Thị Giàu: Giờ trời đất để mạnh thì tôi đi xịch xịch mà để chết thì tôi chết. Mà sợ chết không có ai nữa.Bà con hàng xóm thì người cho bạc, người cho gạo, có người cho đủ thứ, cá, đồ ăn. Bà con thương tui mới sống được, hôm qua có bà ở tuốt xóm dưới kia, bả giỗ, bả gởi cho bà đi ăn giỗ ma ng lên bả cho, nói là đem về cho bà Năm. Tôi ăn tôi khóc, tủi. Hồi kia không cực vậy đâu. 3 bữa tết, bà con cho nhiều, được 1 triệu vậy, để đó, gởi bữa mua 10 ngàn bạc cá, vài ba bữa gởi 1 lần, ăn qua ngày. ở  đây gởi gắm thì bà Hai, cô bảy chúc, chị em ở xa cho gạo, cho 4, 5 lon gạo, đập lúa lên mấy bả cho. Cho rồi nẫu đi tủi quá, tủi thân.

Năm nay yếu quá, đi phải vịn, không vịn thì té chú. Năm nay yếu nhất hạn, sợ chết năm nay. Giờ đi cái cẳng yếu yếu

Cơm nước con nấu xong rồi, chặp nữa chị Chín chỉ qua lấy cho ăn, bác nói với chỉ cửa nẻo khép lại cho bác.

Bà Giàu: Nẫu đi rồi tủi quá, hồi họ tới thì không tủi, vui, mà nẫu đi rồi tủi. Buồn cho phận mình.

Chị Chúc và chị Chín, hai người thường xuyên chăm sóc cho bà Giàu đã tâm sự rằng, sáng nào đến mở cửa mà thấy bà Giàu còn ngồi dậy nói chuyện là an tâm trong lòng. Đó là nguồn động viên giúp các chị tiếp tục công việc quen thuộc hằng ngày.